Nguồn:
http://giangnamlangtu.wordpress.com/2011/07/13/van-h%E1%BB%8Dc-ph%C6%B0%C6%A1ng-tay-1/
TÂY BAN NHA
MỘT MÙA GẶT HÁI BỘI THU
Tây ban nha thế kỉ 15 thường xuyên xảy ra những cuộc tranh
đoạt ngai vàng . Lãnh thổ chưa được thống nhất. Sang thế kỉ 16 , sau khi đuổi sạch
quan xâm lược đất nước TBN thống nhất và phát triển mạnh mẽ . Nhờ
vơ vét nhiều vàng bạc châu báu ở châu Mĩ và bóc lột các thuộc địa ở châu Âu, đất
nước này giàu lên mau chóng . Dân chúng và quí tộc đổ xô sang châu Mĩ sinh cơ lập
nghiệp và truyền bá tôn giáo cùng nền quân chủ.
Nền quân chủ TBN gắn bó chặt chẽ với lí tưởng thiên chúa
giáo, chỉ phục vụ lợi ích quí tộc phong kiến và đẳng cấp tăng lữ. Thị dân và
nông dân không ủng hộ nhà nước. Tôn giáo lộng hành, những kẻ cuồng tín, mê nuội
và những nhà thờ tu viện dày đặc khắp đất nước.
Đến giữa thế kỉ 16, nền kinh tế khủng hoảng suy thoái
nông dân phá sản lây lan sang giới tiểu chủ, quí tộc cấp thấp. Công thương nghiệp
cũng đình đốn.Tham nhũng, trộm cướp, tệ nạn xã hội cờ bạc đĩ điếm Một
tâm trạng chung là hoài nghi bi quan lan tỏa.
Những tình hình trên đã được phản ánh vào tác phẩm văn học.
Đây là thời kì hoàng kim của văn học TBN, đạt tới đỉnh cao ở nửa sau thế kỉ 16
vươn dài tới giữa thế kỉ sau, trong khi kinh tế xã hội nước này vẫn suy thoái.
Văn học Phục Hưng TBN có thể chia hai giai đoạn :
3.1 – Giai đoạn sơ kì Phục Hưng
Sau khi chiếm được vùng Napoli của Ý, vua TBN là Anphongse V
quyết tâm biến thành phố này thành vùng văn hóa TBN. Nhưng chính nền văn hóa Phục
Hưng Ý lại chinh phục được những kẻ đi chinh phục. Những tác phẩm Ý đã hấp dẫn
cuốn hút các nghệ sĩ TBN gây nên phong trào học tập và bắt chước mẫu
mực Ý. Các vua TBN cũng bắt chước các vua Ý đứng ra đỡ đầu cho các nhà bác học
và văn nghệ sĩ giúp họ sáng tạo. Thơ ca TBN lúc đầu chịu ảnh hưởng thơ Ý, thành
tựu đáng kể là “Romencero” được Victor Hugo gọi là “bản anh hùng ca
Illiade của dân tộc Tây ban nha”.
Tiểu thuyết hiệp sĩ cũng phát triển mạnh trong giai đoạn
đầu .
3.2 . Giai đoạn Phục Hưng nở rộ
Văn học phát triển toàn diện nhưng nổi bật là thơ ca, tiểu
thuyết và kịch .
Thơ ca nhiều dòng: dòng thơ Ý, thơ truyền thống, thơ
Salamant và dòng thơ thành Seville. Thơ phản ánh toàn diện tâm tư tình cảm đa dạng
của giới trí thức Tây Ban Nha về đất nước lịch sử, dân tộc, về thời đại mới
đang đến, về tình yêu. . . Các nhà thơ tiêu biều là: Juan Bocan, Cristobal,
Louise Lenon, Fernando và De Vega.
Tiểu thuyết:
Hơn bất cứ nước nào ở Tây Âu, tiểu thuyết TBN phát triển rất
mạnh, đạt tới đỉnh cao hiếm có như Don Quijote của Cervantes. Trước tiểu thuyết
độc đáo này có ba dòng tiểu thuyết : tiểu thuyết hiệp sĩ, tiểu thuyết mục ca và
tiểu thuyết Pycarete.
Tiểu thuyết mục ca: dòng tiểu thuyết quí tộc, nhân vật quí tộc
bất mãn với xã hội tư sản nên tìm cách thoát ly, rời bỏ cuộc sống đô thị chật hẹp
, khoác lên mình bộ áo người chăn cừu. Họ là những nam nữ du mục sống nơi hoang
dã ,núi non. Tiểu thuyết ca ngợi lối sống du mục tự do, trong sạch phóng khoáng
khác xa cuộc sống cạnh tranh vật chất và tù túng chốn cung đình và thành thị
.Các mục đồng say sưa với tình yêu ngoài bãi cỏ, sườn non bờ suối coi tình yêu
là niềm vui lẽ sống duy nhất . Nổi tiếng là tiểu thuyết “Nàng Diana” của
Montemayor gồm 7 cuốn. Chuyện kể một mối tình đau khổ của hai chàng chăn cừu
Cireno và Sinvano, cả hai cùng yêu nàng Diana một cô gái chăn cừu xinh đẹp.
Nàng yêu Cireno và lạnh nhạt với Sinvano. Rồi nàng lại từ bỏ tất cả để đi cưới
tên nhà giàu Dellio. Một cô gái khác tên Senvakia làm quen và an ủi hai kẻ thất
tình. Một anh khỏi bệnh và một chàng được yêu. Cuốn tiểu thuyết này có tiếng
vang ở châu Âu, Cervantes và Sakespeare đều chịu ảnh hưởng của nó.
Tiểu thuyết Pycarete: Miêu tả cuộc sống của lớp người vô sản
hóa và lưu manh gọi là tầng lớp Picaro. Họ không có nghề nghiệp, đi lang thang,
làm bất cứ việc gì để sông bất kể tốt xấu, vào tù ra khám là thường. Họ lưu lạc
giang hồ lên voi xuống chó. Tiểu thuyết viết dưới dạng hồi kí thường do một
picaro kể lại đời mình. Những pha gay cấn éo le được miêu tả sinh động hấp dẫn.
Tiểu thuyết Pycarete có ý nghĩa tố cáo thực trạng ở một số nước Tây Âu đương thời,
gây ảnh hưởng mạnh đến loại tiểu thuyết giang hồ ở Anh, Phá , Đức, rõ nhất là
cuốn “Robinson Crusoe” của Daniel Defoe nhà văn Ánh sáng Anh .
Tiểu thuyết hiệp sĩ :Tác phẩm ca tụng nhân vật hiệp sĩ
lí tưởng của chế độ phong kiến trung cổ. Đến cuối thế kỉ 16, loại tiểu thuyết
này suy tàn vì chẳng còn người đọc.
Tiểu thuyết hiện thực Phục Hưng đánh dấu bằng kiệt tác
Don Quijote của Miguel De Cervantes. Don Quijote đã chế giễu tiểu thuyết
trung cổ lỗi thời cùng với lí tưởng hiệp sĩ TBN, đóng vai trò kết thúc dứt điểm
thể loại này.
3.3. CERVANTES VÀ TIỂU THUYẾT DON QUIJOTE
Nhà văn Miguel de Cervantes sinh năm 1547 tại một thị trấn gần
thủ đô Madrid. Trường đại học Madrid là một trung tâm nhân văn chủ nghĩa nổi tiếng
thời bấy giờ. Ông cụ thân sinh nhà văn làm nghề thây thuốc, thuộc dòng dõi tiểu
quí tộc. Cervantes có 7 anh chị em, theo cha chuyển cư nhiều nơi mãi sau mới định
cư ở Madrid, cha vẫn làm thầy lang nghèo . Cervantes may mắn được học hết bậc đại
học. Hai mươi tuổi anh được đi phục vụ giáo chủ Aquaviva là đặc sứ của Giáo
hoàng tại Tây ban nha. Anh theo giáo chủ sang Italia – nơi mơ ước của thanh
niên trí thức châu Âu – cái nôi của phong trào văn hóa Phục Hưng , vùng đất
giàu đẹp hiếm có.Giáo chủ Aquaviva qua đời, anh ở lại gia nhập quân đội Tây Ban
nha đang đồn trú ở Italia . Năm 1571, trong một trận thủy chiến, Cervantes chiến
đấu dũng cảm bị thương nặng mất một cánh tay. Năm 1575 ông được phép về thăm tổ
quốc và gia đình , mang theo 2 lá thư tiến cử mình với triều đình hoàng đế
Philip II. Lá thư thứ nhất của Don Juan tư lệnh quân đội TBN. Lá thư thứ hai của
Don Carlos phó vương đảo Cicille. Hai lá thư giới thiệu ông là chiến binh dũng
cảm, đề nghị triều đình khen thưởng và trọng dụng
Trên đường về nước cùng đi có cả anh ruột và nhiều chiến
sĩ có công trạng. Không may giữa đường thuyền của ông bị bọn cướp biển Bắc Phi
chặn đánh. Ông và đồng đội chống trả đến cùng nhưng thatt bại. Ông và những người
sống sót bị đưa sang Angeri bị giam giữ suốt 5 năm , nhiều lần vượt ngục
không thành. Ông được coi là người lãnh đạo tù nhân đấu tranh. Mỗi khi vượt ngục
thất bại ông đều đứng ra nhẫn trách nhiệm khiến kẻ thù cũng phải vị nể. Có lần
ông đã vạch kế hoạch cướp chính quyền ở Angeri. Năm 1580 ông được chuộc ra do
gia đình và bạn bè cùng nhà dòng góp tiền . Triều đình TBN dửng dưng không hề
can thiệp vào việc giải phóng những người chiến sĩ trung thành của đất nước .
Về đến quê nhà, cha vừa mất gia đình đã khánh kiệt nghèo
túng hơn xưa. Cervantes lại thêm đau lòng vì cảnh quê hương đất nước tiêu điều,
cung đình thì ăn chơi xa hoa lộng lẫy .ông tìm vào kinh đô với hi vọng công lao
của mình được khen thửng. Nào ngờ vua Philip II chỉ ban cho ông 50 đồng tiền
vàng và ra sắc lệnh điều ông đi công việc ở Bắc Phi . Sau chuyến đi tiền xài hết.
Ông xin một chức vụ nhỏ nhưng triều đình làm ngơ vì họ cho rằng đã bù đắp đủ
cho 5 năm chiến đấu Bắc Phi và cánh tay cụt của ông.
Cervantes trở lại cuộc đời người lính, sang đóng quân ở Bồ
Đào Nha. Chán nản, ông xin giải ngũ về nhà, lấy vợ. Để kiếm sống, ông làm thơ
viết kịch, vẫn không đủ sống , lại đi xin việc, quân đội cho ông công việc đi
thu gom lương thực. Mười năm làm nghề này va chạm nhiều với giới quí tộc và
tăng lữ – những kẻ ngoan cố gian lận nhất trong việc đóng thuế lương thực và
bán lúa thừa. Trong khoảng đó ông viết vài truyện ngắn, rồi mấy lần vào ra tù
vì bị vu oan lạm tiền công quĩ và lương thực. Lại có lần ông bị nhà thờ trù dập
rút phép thông công.
Mười mấy năm cuối đời, ông sống nghèo túng nhưng lại là lúc
tài năng sáng tạo văn học phát triển. Năm 1605, Cervantes 58 tuổi, cho xuất bản
tập 1 của tiểu thuyết tiếng Tây ban nha là El Ingenioso Hidango Don
Quijote de La Mancha, nghĩa là Truyện nhà hiệp sĩ trứ danh DonQuijote dòng
dõi Hidango ở xứ Mancha (Trước đây dịch qua bản tiếng Pháp là Đông Ki Sốt,
nay nên đọc theo đúng ngữ âm Tây ban nha là Đông- Ki hô tê). Cuốn
sách lập tức được dịch sang tiếng Pháp, Ý, Bồ đào nha và tái bản 4 lần ở Tây
ban nha trong năm đó. Trong 6 năm kế tiếp ông đang viết tiếp tập 2 thì có
tên lừa đảo tung ra cuốn “Don Quijote phần 2″ khiến ông phải mau chóng hoàn
thành phần 2 thực sự của mình để xuất bản (năm 1614). Ông còn viết một tập kịch
nữa, sách in nhiều, bán chạy nhưng bọn chủ nhà in thì phất lên giàu có còn ông
vẫn nghèo vì tiền nhuận bút ít ỏi. Nhà văn Cervantes về già vẫn
nghèo túng, bệnh tật liên miên. Ông còn viết một cuốn tiểu thuyết cuối cùng và
hoàn thành trước khi mất một tuần – ông qua đời ngày 23 tháng tư / 1616.
Ngày nay, cuốn Don Quijote được coi là tác phẩm lớn lao nhất,
đỉnh cao chói lọi của Cervantes. Trong lời Tựa, nhà văn nói rằng ông muốn nhái
lại tiểu thuyết hiệp sĩ”, tác phẩm của ông “từ đầu đến cuối là một lời thóa mạ
dài” đối với loại tiểu thuyết đó. Sau đây giới thiệu tóm tắt cốt truyện :
Xứ Mancha, Tây ban nha có một nhà quí tộc sa sút tên là
Kijana khoảng năm chục tuổi , cao lênh khênh , gày gò nhưng
tráng kiện . Quanh năm nhàn rỗi, không làm việc gì ngoài vùi đầu đọc sách hiệp
sĩ . Y đọc mải miết, chẳng ngó ngàng tới sự đời , nhà cửa ruộng đất và quên hết
những thú vui thông thường. Y bán dần ruộng đất để mua sách hiệp sĩ chất đầy
nhà. Đọc nhiều ngủ ít, trí óc y lú lẫn , y coi những chuyện trong sách là chuyện
thực ngoài đời , hơn cả sự thực. Một ngày kia y nảy ý định lên đường làm hiệp
sĩ giang hồ để cứu khổ phò nguy thiên hạ và làm rạng rỡ tên tuổi mình .
Y moi ra những áo giáp, khiên mũ và thanh kiếm cũ của ông tổ
bốn đời rồi lau chùi hoen rỉ , sửa sang trang bị cho mình. Con ngựa gầy còm
trong chuồng y lôi ra làm con chiến mã và đặt cho nó cái tên mĩ miều -Rossinant
. Y cũng đổi luôn tên mình thành “Don Quijote xứ Mancha” cho đúng kiểu cách một
trang hiệp sĩ . Lại phải tìm ra một người phụ nữ đẹp để tôn thờ làm “bà chúa của
trái tim hiệp sĩ ” , y nghĩ tới một cô gái nông dân ở làng Tobozo mà đã có lần
y cảm động xao xuyến khi nhìn thấy . Chẳng biết tên cô , y đặt cho cô cái tên
quí phái – Duncine công nương xứ Tobozo . Y đắc ý vì đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ
để làm một hiệp sĩ mẫu mực .
Một buổi sớm rạng đông , y mặc trang phục hiệp sĩ cưỡi ngựa
lẻn ra đi không để cô cháu gái già và mụ quản gia biết .Lang thang suốt ngày đầu
tiên , chiều y tới một quán trọ bên đường có nhiều người ngựa ra vào , y tưởng
đó là một lâu đài của một quí tộc lãnh chúa – người có thể giúp tấn phong danh
hiệụ hiệp sĩ . Y dắt ngựa vào , trịnh trọng tự giới thiệu với chủ quán và bày tỏ
nguyện vọng . Lão chủ quán tin rằng y là một kẻ tâm thần rồ dại nhưng nghĩ nhân
cơ hội bày trò vui cho khách trọ nên nhận lời làm lễ tấn phong hiệp sĩ
cho y . Tối hôm ấy , theo như phong tục hiệp sĩ trong sách , y thức trắng đêm để
tâm niệm , suy ngẫm . Một gã lái buôn cũng là khách trọ dắt ngựa đi uống nước lỡ
đụng chạm đến đống võ khí trang bị cụa y để bên thành giếng nước . Nghĩ rằng
mình đã bị xúc phạm , y cầm cây giáo đập vào đầu gã khách thương khiến y ngã
lăn bất tỉnh . Chủ quán vội vã bày lễ tấn phong để mau chóng tống khứ ông khách
kì dị này đi . Tin tương rằng đã là hiệp sĩ , y tiếp tục lên đường tìm cơ hội
ra tay nghĩa hiệp lập chiến công .
Thấy cảnh một em bé mục đồng bị ông chủ trói đánh đập tàn nhẫn
, y thúc ngựa xông vào can thiệp . Hỏi ra mới biết em bé để lạc mất một con cừu
nên bị chủ phạt , y giận lắm . Quắc mắt lên y ra lệnh cho tên chủ cởi trói cho
em bé , trả tiền công đầy đủ , lại bắt hắn phải thề từ nay không hành hạ em bé
làm thuê nữa . Hoảng sợ , tên chủ vội hứa hẹn . Nhưng khi hiệp sĩ vừa đi khuất,
gã chủ lại trói và đánh em bé tàn nhẫn hơn trước .
Tiếp tục cuộc hành trình vô định , Don Quijote gặp một đoàn
lái buôn . Y chặn họ lại , yêu cầu họ phải lên tiếng thừa nhận nàng Duncine xứ
Tobozo là người phụ nữ đẹp nhất thiên hạ . Bọn lái buôn nổi giận xúm lại đánh y
một trận tơi bời à Một bác thợ cày cùng làng đi ngang qua thấy y ngã ngựa bèn vực
y dậy , dìu về quê . Ở nhà , cô cháu gái và mụ quản gia cùng mấy người bạn của
y đang đốt bỏ đống sách hiệp sĩ của y . Họ chắc rằng sau chuyến thất bại
xương máu vừa rồi y sẽ bỏ giấc mộng hiệp sĩ .
Nhưng sức khỏe vừa hồi phục , y lại âm thầm chuẩn bị tái xuất
giang hồ . Y rủ rê bác nông dân hàng xóm tên là Sancho Pancha đi theo mình làm
cân vệ dắt ngựa . Bị cám dỗ bởi những lời hứa hẹn của y , bác nhận lời . Thế là
một sớm tinh mơ , hai thầy trò lẳng lặng lên đường . Đi sau con ngựa gày gò chở
ông chủ cao gày là con lừa thấp bé chở bác thợ cày lùn mập ù vai đeo chiếc bị đựng
đồ ăn và một bầu rượu lớn . Khi nhìn thấy những chiếc cối xay gió khổng lồ , hiệp
sị tưởng đó là bọn quỉ khổng lồ hung ác . Bất chấp bác Sancho can ngăn giải
thích , y thúc ngựa vung giáo xông vào đâm . Gặp cơn gió mạnh , cối quay mạnh
, bẻ gãy cây giáo và quật y ngã lăn bầm dập
Lại gặp một đoàn tù khổ sai đang bị lính dẫn đi , y động
lòng , phẫn nộ thấy cảnh con người bị tước đoạt tự do . Y xông vào tấn công tên
lính , đám tù nhân chớp cơ hội bỏ chạy thoát thân . Còn y bị tên lính đánh nhừ
tử Lát sau những tù nhân quay lại tìm y săn sóc và cảm tạ ân nhân . Nhà
hiệp sĩ yêu cầu họ hứa tìm đến làng Tobozo gặp công nương Duncine để cảm tạ và
báo công trạng cho y . Bọn họ từ chối , y nổi giận xỉ mắng họ . Tù nhân phần lớn
là dân lưu manh côn đồ tướng cướp nổi giận đánh y một trận nữa rồi bỏ đi . (
Ngoài ra y còn gây nhiều cuộc ẩu đả khác và phần lớn đều thua cuộc ) . Cô cháu
gái đã nhờ người dùng sức mạnh và mưu kế bắt y vào cũi , chở về nhà .
Nghỉ ở nhà ít lâu , hai thầy trò lại lên đường lần thứ
ba . Nhiều trò điên rồ kì quặc lại xảy ra Lần này bác thợ cày được cử làm tổng
trấn một hòn đảo , đúng như lời hứa ban đầu của hiệp sĩ Quijote . Đó chỉ là cuộc
bày trò vui của hai vợ chồng t quận công nọ trong thời gian hai thầy trò
đến lãnh địa của họ .
Một lần nữa, gia đình và bè bạn lại dùng mưu kế buộc nhà quí
tộc già Kijana phải từ bỏ con đường hiệp sĩ giang hồ . Một anh cháu họ đóng giả
hiệp sĩ với biệt danh ” Vừng trăng bạc ” , đón gặp nhà hiệp sĩ lừng danh ” Mặt
buồn ” ( tức Don Quijote ) . Anh thách đấu với điều kiện : nếu thua trận anh sẽ
tự nguyện làm hầu cận dắt ngựa cho hiệp sĩ ( thay bác Pancha đã bỏ chức tổng trấn
về quê sau khi không thể làm được chức vụ ấy vì dốt nát – nhưng bác cũng vớ được
một ít của cải nhỏ mang về cho vợ ). Còn nếu hiệp sĩ thua trận sẽ phải thề từ bỏ
giang hồ trở về nhà . Cuộc đấu diễn ra , hiệp sĩ Mặt Buồn già yếu thua trận , y
đành phải giữ lời hứa danh dự của hiệp sĩ quay về nhà . Buồn bã khọn nguôi vì
lí tưởng hiệp sĩ bỏ dở , y lăn ra bệnh trong nỗi buồn rầu khôn nguôi . Nằm trên
giường bệnh y nghĩ lại ba lần giang hồ và nhận ra tác hại của tiểu thuyết hiệp
sĩ . Biết mình sức đã tàn, y viết chúc thư phân phối tài sản cho cô cháu
gái và bác nông dân Pancha. Vài ngày sau Don Quijote từ giã cuộc đời .
GỢI Ý PHÂN TÍCH NHÂN VẬT VÀ TÁC PHẨM
1 / Bối cảnh đời sống văn học Tây ban nha trước khi
tác phẩm ra đời .
Hồi ấy sách tiểu thuyết hiệp sĩ tràn ngập thị trường Tây ban
nha và Tây Âu, gây nhiều tác hại cho công chúng và gây phẫn nộ đối với
chính luậ . Những độc giả đam mê sách này bỏ công việc, hao tiền tốn của, vùi đầu
vào những truyện hoang đường phi lí. Thị hiếu thẩm mĩ của người đọc bị méo mó lệch
lạc. Hình tượng hiệp sĩ giang hồ phóng đãng làm nảy sinh lối sống tai hại cho
trậy tự an ninh xã hội. Vua Tây ban nha là Charler Cing ra lệnh cấm đọc loại tiểu
thuyết đó nhưng ông vẫn lén lút đọc say mê. Các nhà tu hành cũng chẳng kém.
Sách hiệp sĩ vẫn cứ lưu hành. Mãi đến khi cuốn Don Quijote xuất hiện thì loại
tiểu thuyết hiệp sĩ mới mất hết độc giả. Dĩ độc trị độc ! Dư luận nồng
nhiệt ca tụng cuốn tiểu thuyết châm biếm sâu sắc này. Lần đầu tiên trong đời
nhà văn Cervantes đón nhận thành công và cảm thấy được an ủi cho cuộc đời vất vả
chịu đựng bất công của mình.
2 / Giá trị của tác phẩm Don Quijote
- Chôn vùi một thể tài tiểu thuyết hiệp sĩ trung cổ có hại
cho công chúng .
- Góp
một cuốn tiểu thuyết mới với nội dung nhân đạo chủ nghĩa , bênh vực quyền sống
con người. Đằng sau một hài kịch là bi kịch của người nghệ sĩ chân chính trong
cuộc Phục Hưng
- Xây
dựng tiểu thuyết hiện thực, Don Quijote miêu tả hiện thực đất nước TBN khổ cực,
nhiễu nhương, rối loạn dưới sự cai trị của phong kiến và tăng lữ, lấp ló một bọn
người khác sắp vào cuộc áp bức con người- gã tư sản.
- Biểu
dương những tư tưởng mới mẻ tiến bộ của thời đại mới khi trình bày những
vấn đề tôn giáo, xã hội, nghệ thuật, tình yêu hạnh phúc.
3/ Phân tích nhân vật
Don Quijote:
Don Quijote vẽ ra một kẻ ham mê đọc sách hiệp sĩ nên bị
đầu độc, kẻ chỉ biết sách vở mà không biết gì đến hiện thực khách quan rồi sẽ
thất bại.
Tiểt thuyết miêu tả sự không ăn khớp giữa lí tưởng hiệp sĩ
trung cổ với hiện thực đang tư sản hóa .
Hai giá trị song song tồn tại trong tác phẩm: sự điên rồ của
hiệp sĩ và những thất bại cay đắng liên miên của y diễn ra cùng với hiện thực
đen tối của đất nước. Hình ảnh Don Quijote tượng trung cho đẳng cấp tăng lữ và
giai cấp phong kiến cố sức lấy cái lí tưởng cũ kĩ ngoan cố chống lại tư tưởng
Phục Hưng, như chàng hiệp sĩ Don Quijote vậy thôi Một chi tiết tiêu biểu:
kị sĩ vác giáo đánh cối xay gió, bị cối xay quật ngã. Kẻ vác giáo thất bại, còn
lịch sử vẫn tiến lên (bánh xe lịch sử vẫn quay !) .
Nhà văn còn mượn nhân vật phát ngôn cho mình những tư tưởng
mới , những suy ngẫm , quan niệm về chính tri, xã hội, tôn giáo, nghệ thuật, đặc
biệt là nhân sinh quan. Hãy nghe nhân vật nói những lời tỉnh táo, xúc động,
thâm thúy với bác giám mã Sancho sau những lúc mộng du :
Sancho à, tự do là một trong những của cải quí báu nhất mà
thượng đế đã ban cho con người . Vì tự do cũng như vì danh dự , có
thể và cần phải hi sinh cả tính mạng nữa .Ngược lại , làm mất tự do là điều tệ
hại nhất trong những điều ác của con người .Ta nói điều này , Sancho à, bởi
vì hồi nãy bữa tiệc linh đình dành cho chúng ta trong lâu đài nọ , trước
những thức ăn ngon lành và những đồ uống chắc là phải dịu ngọt ta vẫn phải chịu
dày vò vì đói khát . Vì ta không được ăn uống với sự tự do như khi ta ăn uống
những thứ do tự tay ta làm ra. Kẻ nào ăn miếng bánh tự tay mình làm ra mà không
phải mang ơn ai bố thí là kẻ sung sướng nhất trên đời.
Những quan niệm mới mẻ khác hẳn thói phong kiến hư danh khi
khuyên nhủ Sancho lên đường nhận chức quan “tổng trấn” :
Sancho à , anh phải lấy nguồn gốc nghèo nàn của mình làm
vinh dự . Đừng sợ nói cho mọi người biết rằng mình xuất thân nông dân . Khi người
ta thấy mình không biết hổ thẹn thì chẳng ai bới móc làm gì . Thà rằng nghèo mà
có đạo đức còn hơn là quyền quí mà gian ác
Dòng máu thì có di truyền, còn việc làm tốt đẹp thì phải
trau dồi mới có. Đạo đứ , tự bản thân nó có giá trị gấp bao lần dòng máu .
Quan niệm về giai cấp như thế trong thời đại phong kiến thật
là mới mẻ, nhờ có thời Phục Hưng mới có được .
Yêu chính nghĩa và đạo đức là nét tính cách của hiệp sĩ Don
Quijote. Trước khi lên đường ông đã tuyên bố như vậy và luôn luôn làm như vậy :
Có những kẻ dấn bước trên con đường đầy tham vọng và
vênh vang đắc ý . Lại có những kẻ dấn mình vào nẻo tối tăm của thói xu nịnh đê
tiện , có kẻ đi trên con đường đạo đức giả , lừa bịp . . . Còn ta , ta đi theo
ngôi sao định mệnh trên con đường gian nan chật vật của người hiệp sĩ lang
thang . Ta khinh bỉ hết thảy mọi vinh hoa phù phiếm, nhưng ta không bao giờ vứt
bỏ danh dự .
Hành động và lời nói của ông đi đôi với nhau , khi được viên
quận công nhường chức cho, liền nhường ngay cho bác Sancho và một mình đi
tiếp con đường đã chọn.
Về già, y tỉnh ngộ, nhưng rồi cũng rơi vào bế tắc và buồn rầu.
Y chết trong sự thương tiếc của mọi người – một con người vừa đáng cười
,đáng giận vừa đáng thương đáng quí. Thật vậy, mĩ học đã gọi Don Quijote là
nhân vật bi – hài kịch của cái cũ- cái tốt đẹp nhưng đã cũ. Một hiệp sĩ
đơn thương độc mã cưỡi ngựa xông vào cái xã hội đang tư sản hóa trùng
trùng điệp điệp kia thì thất bại là hiển nhiên không tránh khỏi.
Sancho Pancha
Bác nông dân Sancho Pancha đi làm giám mã trong hai chuyến
giang hồ với Don Quijote và cuối cùng quấn quýt bên hiệp sĩ trong
những giờ phút lâm chung của con người trong sạch và đáng quí trọng này.
Bác thật xứng đáng với lòng tin cậy và yêu mến của người quí tộc già ngây thơ .
Bác là dân cày, mang trong dòng máu tính nết hồn nhiên, chất
phác, thực tế và cuối cùng bác là người chiến thắng. Sau hai cuộc phiêu lưu,
bác trở về có ít tiền trao cho vợ, lại thêm những đức tính tốt học được của Don
Quijote: lòng yêu tự do, công bằng, chính nghĩa, lòng yêu người. Tuy nhiên, là
anh nông dân tư hữu, bác cũng có những thói xấu tham lam, ranh mãnh, tính toán
muốn làm giàu bằng mọi cách, kể cả thủ đoạn vặt vãnh. Bác đi theo hiệp sĩ vì lời
hứa hẹn sẽ được làm quan với những quyền lợi vật chất. Khi có ít tiền bác nghĩ
đến việc đi châu Phi buôn nô lệ da đen nếu hiệp sĩ lo cho bác làm “vua châu Ph
” .
May mắn thay, bác lại được đi bên cạnh Don Quijote. Lương
tri cao cả của hiệp sĩ đã kìm hãm bớt cái thói hám lợi của bác, nên bác đã
không sa xuống con đường tội lỗ . Khi đã chán ngán hư danh và cảm thấy chức
quan không hợp với mình, bác nói :
Hãy lùi xa ra , các ngài thân mến , hãy để cho tôi trở về với
ý muốn trước đây của tôi . Cho phép tôi dời bỏ nơi này , để thoát cái chết dang
đe dọa tôi . Các ngài hãy thưa lại với công tước ( quận công ) rằng tôi sinh ra
trần truồng . Tôi không thua cuộc mà cũng không chiến thắng – tôi muốn nói rằng
khi tôi đến đây cai trị không có một đồng xu thì bây giờ khi từ giã nơi này tôi
đi với hai bàn tay trắng . Những cánh chim sếu mang tôi lên tận trời cao để cho
lũ chim chích và các loài chim khác mổ chết tôi, hãy bỏ nó ở chuồng ngựa. Tốt
hơn hết chúng ta tụt xuống đất và đi bằng hai chân.
Hình ảnh Sancho là nhân vật tương phản với Don Quijote,
tương phản từ hình dáng đến tâm hồn nhưng không đối lập mà lại hòa hợp, bổ sung
cho nhau. Hai nhân vật đi bên nhau, soi sáng cho nhau và chịu ảnh hưởng lẫn
nhau. Một tính cách thực tế đi bên một tính cách mộng tưởng điên rồ. Họ đã trở
nên thân thiết như đôi bạn chứ không phải ông chủ và đầy tớ . Nhờ sự can ngăn rỉ
rả của bác, lão Don Quijote cuối cùng cũng tỉnh ngộ. Trái lại , nhờ gần gũi nhà
hiệp sĩ lãng mạn, bác nông dân thêm giàu lòng yêu người, yêu tự do công bằng và
chính nghĩa. Thật ra bản chất vốn có của hai con người ấy cũng chẳng phải là
ham muốn làm giàu và khao khát hư danh – đó chỉ là cái vỏ tạm thời. Cái gì đã gắn
bó hai tính cách trái ngược ? – chỉ có thể là một tính cách giống nhau
căn bản giữa hai người mà thôi – ấy là truyền thống nhân văn chủ nghĩa.
Tiểu thuyết Don Quijote đặt nền móng vững chắc cho tiểu thuyết
hiện thực :
Quang cảnh đât nước Tây ban nha với những làng mạc phố phường
chợ búa, quán trọ hiện lên thật sinh động dưới ngòi bút Cervantes. Mấy
trăm nhân vật tiêu biểu đủ mọi tầng lớp xã hội quí tộc, tăng lữ, nông dân
thợ thuyền, lái buôn, sinh viên, kẻ cướp, gái điếm, thợ hớt tóc, gã ảo thuật
rong . . . đều có mặt trong tác phẩm. Nhũng cảnh áp bức bóc lột và nhũng tệ nạn
xã hội đều được phơi bày. Những lực lượng xã hội mới, những tư tưởng cải cách
đòi giải phóng cá nhân đang bừng dậy … Cuốn tiểu thuyết 12 chương giúp người đời
sau xem laị xã hội Tây ban nha thế kỉ 16 ồn ào náo động – xã hội quá độ từ
phong kiến lên chủ nghĩa tư bản ở châu Âu.
Hai tính cách chính không đứng im bất động mà vận động theo
cùng tác phẩm, sống động phức tạp. Đó là dấu hiệu cơ bản của chủ nghĩa hiện thực.
Nghệ thuật kể chuyện của nhà văn rất phong phú, nhiều
giọng điệu, khi dí dỏm bông đùa, khi trầm lắng suy tư lúc từ tốn khoan thai khi
sôi nổi thúc giục, tùy theo hoàn cảnh mà biến đổi thích hợp.
Hình bóng chàng hiệp sĩ Don Quijote và bác giám mã Sancho
Pancha vừa buồn cười vừa đáng yêu ấy vẫn còn đi lang thang mãi mãi khắp cõi
nhân gian. Hai nhân vật bất hủ này đến với mọi người với tấm lòng thiết tha yêu
tự do, lẽ phải và chính nghĩa ở đời, họ đã lên đường từ phong trào văn hóa Phục
Hưng đến tận bây giờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét