Chú Voi Con
Có một chú voi con
Ở tít tận Bản Đôn
Ngày ngày đi gặm cỏ
Cho cái bụng no tròn.
Trên cao nguyên chán quá
Chú quyết định đi xa
Một phen về phố thị
Nhà cửa thật xa hoa.
Một buổi sớm tinh mơ
Chú bỗng thấy ơ thờ
Hình như là rất nhớ
Những người bạn miền cao.
Rồi chú thấy nghẹn ngào
Giữa vùng trời cô độc
Voi con chợt bậc khóc
Giữa Sài Gòn xa xôi.
Thôi nhé chú voi ơi
Bấy nhiêu là đủ rồi
Nỗi buồn dâng đầy mắt
Khóc hoài chẳng đẹp đâu.
Cô thăm nhỏ. Chúc nhỏ luôn hạnh phúc!
Trả lờiXóa