Nguồn:
http://giangnamlangtu.wordpress.com/2011/07/13/van-h%E1%BB%8Dc-ph%C6%B0%C6%A1ng-tay-1/
ITALIA NHỮNG NGỌN GIÓ ĐẦU TIÊN
QUÊ HƯƠNG CỦA VĂN NGHỆ
PHỤC HƯNG
QUÊ HƯƠNG CỦA VĂN NGHỆ
PHỤC HƯNG
Là vùng Bắc Ý nơi có
các đô thị lớn như Venise, Jaine, Milan, Florence. Nơi đây kinh tế trù phú phát
triển mạnh mẽ. Dân đô thị ngày càng có ý thức về vai trò địa vị của mình. Tinh
thần hoạt động làm giàu trở nên đức tính tốt. Họ đòi hỏi được tự do phát triển
mọi khả năng và thỏa mãn mọi ham muốn. Luồng tư tưởng mới mẻ chống ý thức hệ
phong kiến và nhà thờ đã khơi nguồn cho trào lưu nhân văn chủ nghĩa tuôn chảy.
Nhà thơ Dante
Vinh quang mở đầu phong trào văn nghệ Phục Hưng Ý thuộc về
nhà thơ Dante – nhà thơ cuối cùng thời Trung cổ và thi sĩ đầu tiên của Phục
Hưng. Tuy còn ảnh hưởng thế giới quan nhà thờ thần bí nhưng tác phẩm của ông đã
ánh lên cảm quan mới của thời đại
Tác phẩm tiêu biểu của ông là “Thần khúc” (nguyên văn là
Divinascomedia) viết bằng tiếng Ý, 100 khúc với 14 226 câu thơ. Gồm bốn phần:
Khúc mở đầu / Địa ngục / Luyện ngục / Thiên đường. Tóm tắt
cốt truyện như sau:
Nhân vật Dante khi đã sống được nửa đời người một hôm ông lạc
bước vào khu rừng rậm ( chỉ tình trạng tội lỗi của người đời ) . Ba con thú dữ
xông tới cản đường ( báo , sư tử và chó sói : ba thói xấu kiêu căng , ghen tỵ
và keo kiệt ) . May sao từ trên thiên đường , nàng Beatrice vốn là người yêu đã
quá cố của Dante đã gọi nhà thơ Virgile – người mà Dante suy tôn bậc thầy – đến
cứu Dantethoát ra .
Virgile dẫn Dante đi tham quan Địa Ngục, cảnh tượng âm u
rùng rợn chín tầng. Vạc dầu sôi, lửa cháy ngun ngút, tội nhân bị gặm đầu,
ngụp lặn trong bể máu. Đủ mọi loại người ở trần gian chưa được rửa tội. Có một
cặp tội nhân được nhà thơ thông cảm xót xa – họ là chị dâu em chồng yêu nhau vụng
trộm . Những kẻ phản bội tổ quốc rước giặc về giày xéo quê hương thì ông nguyền
rủa, trong đó có cả Giáo hoàng Boniphace VIII. Tiếp đó Virgile dẫn Dante đi
thăm Luyện Ngục gồm 7 bậc, nơi đây yên tĩnh giúp người ăn năn hối cải, tẩy
rửa lỗi lầm. Họ là danh nhân văn nghệ sĩ triết gia anh hùng quá khứ là những
người có công với tổ quốc, loài người. Họ sắp rời khỏi đây lên thiên đường cực
lạc chan hòa ánh sáng .
Nhưng khi qua khỏi Luyện Ngục, Virgile từ giã Dante vì
ông là người dị giáo không lên được thiên đường. Nàng Beatrice lại xuất hiện
trong ánh hào quang rực rỡ màu áo đỏ tươi tấm khăn trắng trên đầu buông
xuống cùng những cành nguyệt quế. nàng nhắc lại tình xưa nghĩa cũ , trách móc
Virgile nặng nề nhưng thật đáng yêu:
“Một thời tôi đã lấy dung nhan nâng đỡ cho chàng
đôi mắt tơ xuân tôi để chàng ngắm
và tôi dắt chàng cùng tôi thẳng tiến
buồn thay vừa bước chân vào tuổi trưởng thành
tôi bỏ cuộc đời sang cõi trường sinh
chàng quên tôi, buông mình vào tay kẻ khác
Trả lời đi, nói đi cho mọi người biết
Chàng vô cùng đáng trách”
Dante cũng không nén nổi xúc động :
“Tình yêu ơi , em cứ thì thầm trong trái tim ta”
Sau đó Beatrice đưa nhà thơ Dante lên cõi thiên đường, ông
chiêm ngưỡng ngây ngất hình ảnh Chúa Cứu Thế, lòng trào dâng niềm tin tưởng.
Đằng sau những quan niệm tôn giáo thần bí về ba thế giới (Địa
ngục, Luyện ngục, Thiên đường) vốn là bút pháp tượng trưng, ẩn dụ quen thuộc thời
trung cổ, chúng ta nhìn thấy hiện thực với nhiều ý nghĩa và quan niệm mới mẻ về
tình yêu, báo hiệu mùa xuân thi ca mới. Đó là niềm tin vào con người có
trí thông minh và lòng dũng cảm. Dante say sưa ca ngợi anh hùng cổ đại Odyssee
bôn ba đi tìm những bến bờ xa lạ. Ca ngợi những triết gi , nghệ sĩ Hi Lạp đem lại
bao hiểu biết và xúc cảm cho loài người .
Hình tượng Virgile tượng trưng cho lí trí thì nàng
Beatrice tượng trưng chotình yêu và cái đẹp. Cuộc hành trình của
nhà thơ Dante được dẫn dắt bởi hai nguồn tinh hoa ấy . Nhà thơ đi tới
đâu ? Đến với hình ảnh Chúa Cứu Thế tượng trưng cho Chân -Thiện – Mỹ chứ chẳng
phải đấng siêu hình nào.
Chẳng phải ngẫu nhiên nàng Beatrice có mặt từ đầu đến cuối
cuộc đời nhà thơ. Ngay ở thiên đường nàng vẫn tiếc thương mối tình trần thế.
Nàng là ân sủng tình yêu mãi mãi dành cho nhà thơ. Nhà triết học cổ điển Đức
Hegel đã nhận xét thật đúng: “Dante nhờ tình yêu của Beatrice mà trở thành bất
tử. Tình yêu được hoán cải biến thành tình yêu mới có tính tôn giáo không dục vọng”
(Mĩ học – Hegel) .
Nhà thơ Dante đã đóng vai trò quan tòa khi ông đưa kẻ này xuống
địa ngục, người khác lên thiên đàng theo chuẩn mực mới của chủ nghĩa nhân văn
Phục Hưng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét